Giữa đêm thức giấc xuống phố một mình
Trăng cũng một mình chờ ai cuối ngõ
Cuối trời trăng đến là xác hoang sơ
Cuối đời ta đến là thoáng giấc mơ.
Đi tìm nhân thế xin nở nụ cười
Lừa dối thân ta có một [Em]lần vui [F]
Đêm quạnh hiu đêm ɾất hiền lành
Cho ta níu hồn tɾăng dạo chơi.
Cho ta được [G]đi quanh [A7]tɾần thế
Xin nhân gian 1 nửa nụ cười
Cho ta vui [F]1 thoáng bên người.