Dày Vò

Ngày buồn nhất , không phải ngày mưa
Mà ngày buồn nhất , chính là ngày không em
Ngày lau khô ... nước mắt lăn dài
Chính là ngày mà anh phải buông cánh tay mềm
Phải chi ngày mà em đến đây đừng là một [Em]món quà
Phải chi đừng yêu em [A]đến vậy , lại sợ ɾời xa anh [A7]
Đặt em [A]vào anh [A7]em [A]mới hiểu ɾằng một [Em]khi yêu ai bất chấp
Sẽ chẳng quan tâm tổn thương mình [Bm]nhận lấy
Sợ anh [A7]lại quen những thói quen một [Em]ngày người ở bên thôi mà
Sợ quên mất khi xưa lý do mình [Bm]yêu nhau ...

Anh xin lỗi, cho thời gian qua
Đã chẳng kề bên, chẳng làm gì cho em [A]
Dù anh [A7]biết, có nuối tiếc thế nào
Cũng [Am7]chẳng thể nào xoa dịu đi nỗi đau này Nỗi đau dằn xé con [C7]tim của anh
Để anh [A7]một [Em]lần nói tiếng yêu một [Em]lần nắm tay.
Để anh [A7]một [Em]lần chăm sóc em [A]qua những ngày sau nữa
Đặt em [A]vào anh [A7]em [A]mới hiểu ɾằng một [Em]khi yêu ai bất chấp
Sẽ ρhải mang theo nỗi dày vò suốt kiếp.
Dù sau này là ngày nắng to [C7]hay là ngày bão giông anh [A7]thì
Vẫn sẽ đứng đây để đợi chờ em
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP