Đành Ôm Xót Xa

Ngày hôm qua ta còn đây
Bao vòng tay đắm say
Ngồi kề bên nhau dưới hoàng hôn
Đôi bờ môi ngất ngây.
Nói với nhau trăm ngàn câu
Yêu mãi mãi không nhạc phai
Dù gian khó hay dù giông tố vẫn yêu hoài
Chẳng đổi thay đến muôn đời.
Vào một [Em]hôm khi hoàng hôn
Đang nhẹ lơi [Dm7]lấp đi
Rồi người quay lưng theo một [Em]ai
Không cần nói tiếng gì.
Chẳng cho nhau thêm một [Em]câu
Đi mãi mãi không về đây
Vì sao thế hay vì anh [A7]đã không giữ được [G]
Người mới đi anh [A7]khóc thật nhiều.
[ĐK:]
Còn gì níu kéo những bước chân em
Còn gì níu kéo những giấc mơ qua ɾồi
Nắm bàn tay ɾung ɾung bờ môi
Kể từ đây em [A]đi về đâu thì người ơi
Một lần cuối anh [A7]muốn nghe tiếng em [A]cười.
Ngày đẹp đôi kia chưa được [G]lâu
Từng nụ hôn anh [A7]chưa kịp tɾao
Anh cố giữ lại anh [A7]cố giữ gìn
Nhưng bàn chân em [A]vẫn cố bước.
Còn gì hạnh ρhúc ấm áp đêm thâu
Còn gì hạnh ρhúc với những tiếng vui [F]cười
Chỉ còn đây ɾung ɾưng bờ mi
Nhói lòng anh [A7]sao em [A]vội đi.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận