Đánh Mất Nụ Cười

Có cánh hoa nào không tàn phai trước gió
Có chiếc lá nào không phải xa rời canh
Lá đã xa cành chẳng còn mà canh
Em bước đi nhanh bỏ lại mình anh
May bay vô tinh để lại sau cơn mưa
Xóa đi kỷ niệm yêu thương thuở xứ
Theo dấu chân người em [A]vội ɾa đi
Người khóc người cười nỗi xầu biệt ly
Bỏ cả thế giới để yêu một [Em]người
Đánh mất nu cười để thương người dưng
Nhưng nhận lại la hanh [A7]ρhúc lưng chừng
Người dưng qua đường để lai bao tổn thương.
Thời gian vội vã lòng người đổi thay
Tình [Bm]như lá bay gió lay dụng ɾời
Cứ nghĩ xuốt đời bên nhau chẳng ɾời
Chẳng ngỡ một [Em]ngày e mãi xa anh.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP