Đắng Cay

Người yêu dấu ơi, tình em đã trao anh rồi
Nỗi nhớ ngàn khơi không cuồn phong gió mưa nào ngăn lối
Người yêu dấu ơi, dù năm tháng thêm xa vời
Bóng đêm tối trong lẻ loi đơn côi cuộc đời.

Giọt lệ đắng cay nhòa tɾên gối bao u hoài
Dĩ vãng còn đây nghe thầm đau vết thương tình [Bm]xưa ấy
Thời gian đã qua, lưu luyến mãi không ρhai nhòa
Mãi cho đến kiếp sau tình [Bm]còn nghe xót xa.

[ĐK:]
Biết thế khi xưa đừng chung đường
Sợi nắng giọt mưa nào ai có lường
Ánh mắt đôi môi càng bẽ bàng
Tình [Bm]đắm tình [Bm]say tình [Bm]đã lỡ làng
Vẫn mãi mãi yêu anh [A7]yêu vô vàn
Vẫn mãi mãi yêu anh [A7]khi duyên tình [Bm]tɾái ngang.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP