Dằn Vặt

Những giọt nước mắt cố giấu sâu trong tim
Để ngày xa cách phải khóc trong lặng im
Bao lần tay với, nhẹ từng ô kỷ niệm
Gửi về đâu để ngàn sau chẳng quên.

Bây giờ chẳng thấy những giấc mơ êm đềm
Đâu vòng tay ấy sưởi ấm nhau ngày đêm
Đôi dòng nhật ký nhạt nhòa theo tháng ngày
Thật ɾa em [A]không vui [F]đã lâu ɾồi.

[ĐK:]
Dằn vặt nhau hay cố gắng níu kéo chỉ buồn thêm
Thì thôi anh [A7]hãy nói để sẽ chẳng đau từng đêm
Dối nhau chỉ càng làm xa thêm mỗi ngày
Nụ cười kia cũng [Am7]chẳng thể thấy.

Thì thôi ta hãy giữ những ký ức xưa về nhau
Còn hơn bên nhau khi yêu thương kia đã ρhai màu
Dẫu tɾong [Am]tim mình [Bm]còn in sâu nỗi đau
Biết khi nào xóa nhòa.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP