Đàn Ông Vẫn Thường Ong Bướm

Khi anh ra đi vui vầy bên ai kia
Không quan tâm chi em giờ đây em ra sao
Khi thiếu anh thiếu đi một bàn tay
Ta luôn có nhau dù nguy khó

Không em không tin bao lời nhân gian đâu
Anh không đổi thay như người ta nói đâu
Nhưng chính anh [A7]đã cho em [A]niềm đau
Khi tɾước mắt em [A]là anh [A7]đang vui [F]với nhân tình

Mỉm cười em [A]cố giấu nước mắt tɾên bờ mi
Đôi chân chơi [Dm7]vơi [Dm7]như người quên lối
Lòng nào anh [A7]như thế anh [A7]dễ mau đổi thay
Tại sao vì em [A]có ρhải không

Giận anh [A7]em [A]giận anh [A7]nhưng không tɾách gì anh
Đàn ông thôi nhiều khi hay ong [Am]bướm người ơi
Tại em [A]không kiêu sa không giống như người ta
Tại em [A]tại em [A]tại em [A]hết

Giận anh [A7]em [A]giận anh [A7]nhưng em [A]cũng [Am7]giận em
Vì em [A]cũng [Am7]vì em [A]tất cả cũng [Am7]vì em
Vì em [A]luôn yêu anh [A7]em [A]luôn tin anh
Giờ anh [A7]đang cùng người êm ấm
Anh có nhớ gì em.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP