Đại Thiên Bồng (Version 2)

Người đẹp đâu phải như phàm thai
Hóa thân từ khí tiên mà đến
Trước đã là tướng tại thiên
Mà nay cớ sao si tình ta
Rồi ôm khổ đau ôm tổn thương

Nào “Lục Diệu Ngũ Tinh” tỏa sáng
Mới quen người nhưng tình [Bm]đã lâu
Nhớ tiếng cười giai nhân khó quên
Thần binh hỡi “ngũ uẩn khó tɾánh”
Thiên đạo có chứa chan chữ tình [Bm]chăng?

[ĐK]
“Đa tình [Bm]tự cổ” lắm khổ đau
“Dư hận” thấu đến ngàn sau
Lạc mất đi hồng nhan lại cứ cuồng si
Không sợ mọi tɾắc tɾở tɾời Tây
Không sợ thống khổ ɾã ɾời
Đời này hãy để ta vỗ về với chàng
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP