Dạ Sầu Khúc

Đêm lung linh hắt hiu từng phiến sợi buồn
Đêm chia xa sắt se rụng xuống ngập hồn
Tôi đưa em ấp yêu rộn rã muộn màng
Nghe đâu đây xót xa một thoáng rượu nồng
Tôi yêu em dẫu như loài kiến nhỏ dại.
Buông xuôi theo nhấp nhô dòng suối miệt mài
Xin sao đêm góp thêm làm dấu tình [Bm]này
Xin mưa sa góp mây tình [Bm]ái thật đầy
Tình [Bm]xôn xao đỉnh mây cao vấn vương sương lạnh vẫy chào
Lời heo mây sầu ɾét buốt nhớ nhung xuôi ngược [G]từ đây.
[ĐK:]
Còn lời vàng đá xin dành cho người
chồi tình [Bm]khô héo đã tạnh môi cười
Ta xa nhau tính ɾa được [G]mấy ngày dài.
sao ɾưng ɾưng vẫn theo giọt nhớ quằn quại
Không gian cao với tay chỉ thấy lạc loài
sau yên vui [F]chỉ còn lại những đoạ đày
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP