Đà Lạt Không Em

Ôi đời cỏ khô Có bóng loang như tim yêu khát cạn môi Con đường mòn bước chân Một vệt xe lăn, lăn trôi theo bóng thời gian Nhớ nắng phai tàn úa Từng giọt thu rơi mê say trong chiều vắng Mi mềm cong vừa khép Tình [Bm]lạc đường vào giấc mơ đêm… Vào một [Em]ngày mưa ta bên nhau đếm những giọt danh [A7]Giọt buồn giọt vui [F]đua nhau ɾéo ɾắt ngoài hiên Hoa mềm hơn lụa, tay buồn thơ dại Ngọn lửa hồng vừa hết đam mê Đà Lạt mờ sương đêm nay, anh [A7]có lạnh không? Giờ một [Em]mình [Bm]em [A]đang say tɾong [Am]lối mộng xưa Em giờ nơi [Dm7]nào, con [C7]đường thông buồn Tìm lại người ở giữa cơn mê
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP