Cứ Ngỡ Là Mơ

Phố về đêm sương trời thắm lên tóc em
Có điều chi còn lạnh hơn khiến lệ vừa rơi nơi khóe mắt
Tiếng cười nói con đường vẫn chưa thưa người
Nỗi buồn em còn ngổn ngang trong lòng.

Khi anh [A7]đi tɾong [Am]em [A]còn ngỡ như cơn mơ
Rồi cố đánh thức mà mọi thứ không thay đổi
Em bơ vơ thấy lạc lõng nơi [Dm7]đông người
Vì đi qua là dòng đời lạ lẫm thôi.

[ĐK:]
Chỉ muốn khóc hết một [Em]lần
Và sẽ thôi không nhớ anh
Chỉ mong [Am]âm thanh [A7]ρhố đêm
Giúp em [A]chẳng còn nghĩ ngợi
Người đã cho em [A]chờ đợi
Và hôm nay xa cách em [A]mãi mãi.

Hạnh ρhúc đã ngỡ nhạt nhòa
Vì tay buông tay dở dang
Mây gió mang yêu với thương
Đến nơi [Dm7]chẳng còn đôi mình
Hẹn ước đến cuối cuộc đời
Mà nay em [A]đi lẻ loi
Thiếu bờ vai và người em [A]đã yêu.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP