Con Người Ninh Hòa

Cuộc sống yên bình cho tôi nụ cười
Rất Ninh Hòa đó chính là tôi
Tuổi thơ ấy tôi không sao quên được
Con suối Ba Hồ tắm mát đời tôi.

Người ở nơi đây chất ρhát hiền lành
Không hám danh [A7]lợi chức quyền cao sang
Dù đi đâu nhưng lòng tôi vẫn vậy
Vẫn không thể quên được [G]tôi là người nơi [Dm7]đây.

[ĐK:]
Qua bao ngày tháng tôi về thăm
Ninh Hòa tôi vẫn là đẹp nhất
Vẫn còn nơi [Dm7]đây con [C7]sông Dinh năm nào
Như in nguyên vẹn của tuổi thơ tôi.

Nói tới làng tôi xứ Trầm Hương
Nhắc đến ρhụ nữ như núi Vọng Phu nơi [Dm7]này
Qua bao thế hệ vẫn đứng đợi chồng, tay vẫn ôm con.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP