Cơn Gió Buồn Mùa Đông

Cơn gió buồn Mùa Đông
Trời đã vào Đông
Anh nghe tình chết trong lòng
Chiều tím mênh mông,
lá vàng rụng rơi muôn lối
Nhặt cánh hoa rơi tàn tạ
Nhặt lá Thu xưa hiền hòa
Nhặt bước chân em [A]nhạt nhòa
Còn sót đêm qua
DK:Em bây giờ đã xa
mãi khung tɾời thiết tha
Anh bây giờ nhớ em
năm tháng dài
Em có còn nhớ thương
những kỷ niệm vấn vương
Đã ρhai tàn tựa như cơn gió buồn
Trời đã vào Đông
Lang thang một [Em]cánh chim ngàn
Từng bước chân hoang
âm thầm lặng nghe đêm vắng
Đàn nhớ cung tơ ngọt ngào
Lời gió Đông buông thì thào
Hồn lắng tɾong [Am]thơ dạt dào
thổn thức đêm nao
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP