Con Đường Nào Đến Thiên Đường

Nếu, em còn trái tim
Thì em mang ra đây tôi xem, giữa ánh mặt trời
Nếu, em còn biết xót thương
Em hãy khóc hết nước mắt, để tôi tin.
Vì ngày mai nếu thế giới ấy không còn?
Một niềm tin đã đánh mất tɾong [Am]lòng tôi
Tôi với em, như những người cô đơn.
Nếu, em [A]còn biết yêu
Thì em [A]yêu xin yêu những khổ đau tɾong [Am]đời
Nếu, em [A]còn biết ước mơ
Em hãy ước cho tương lai lũ tɾẻ thơ.
Vì ngày mai khi tương lai kia xa vời
Tình [Bm]yêu em [A]sẽ chiếu sáng, cho màn đêm
Cho khát vọng, cho nỗi buồn, tăm tối.
Ðời là giấc mơ buồn!
Niềm tin này đâu đưa em [A]vào đến thiên đường
Ðời là giấc mơ dài!
Mà ta ôm tɾong [Am]đôi tay những khổ đau.
Ta mong [Am]muốn, một [Em]thế giới
Luôn sẽ khác đi với hôm nay
Ðể tiếng cười, vang giữa lòng nhân ái.
Nếu đêm tàn thắp lên
Như ánh sáng chiếu lấp lánh cho đêm nhiệm màu
Ðể hy vọng lớn thêm
Thành làn hơi [Dm7]nồng suối ấm giữa đêm đông.
Vì một [Em]thế giới ấm áp mãi cho bao người
Vì một [Em]tương lai cho em [A]và tôi
Cho ước mơ, xanh [A7]giữa đời
Trong [Am]tiếng cười tɾẻ thơ.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP