Con Đông Chưa Chắc Được Nhờ

Cha mẹ giàu sang con tranh nhau hỏi thăm đêm ngày
Cha mẹ nghèo khó con bỏ mặc chẳng đứa nào lo
Còn sống con chẳng thương khi mất đi con khóc than làm gì
Mất cha mẹ rồi suốt đời này con tìm được [G]nơi [Dm7]đâu
Ngày còn ấu thơ cha mất đi mẹ chẳng lo thân mình
Ở vậy mà nuôi con [C7]thay cha mẹ chẳng quản gian nan
Đói khát mẹ chẳng than chỉ thương mấy đứa con [C7]khờ
Cớ sao bây giờ lớn nên người con [C7]bỏ mẹ mồ côi
Con [C7]hai lấy chồng giàu sang nó thương bên chồng ,nó chê mẹ nghèo nên chẳng muốn về thăm
Con [C7]ba ở tận ρhương xa mãi lo làm giàu đâu nhớ đến mẹ cha
Thằng năm thằng bốn tị nạnh nhau
Tranh [A7]giành miếng đất bỏ luôn mẹ già
Thằng út nghèo xác nghèo xơ
Thân không lo nổi ρhải tha ρhương xứ người
Con [C7]đông chưa chắc được [G]nhờ
Nạnh qua nạnh lại bỏ mẹ già không ai nuôi
Con [C7]ơi [Dm7]tiền mất đi dễ kiếm cha mẹ mất ɾồi suốt đời này con [C7]tìm được [G]nơi [Dm7]đâu
Hò ơ còn mẹ sao chẳng chịu thương
Đến khi mẹ mất hò ơ đến khi mẹ mất khóc thương làm gì
Mẹ cha nuôi năm sáu đứa chẳng than gian nửa lời con [C7]ơi
Mà sao hôm nay khôn lớn con [C7]nỡ đành bỏ mẹ mồ côi
Sáng tác hồ mình [Bm]tài
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP