Em bơ vơ giữa trời, mùa xuân sao tuyết rơi
Hạ thu, xa mù khơi chìm trong tiếng chia phôi
Em mong manh giữa đời, tìm anh trong hồi ức
Quạnh hiu, tim thổn thức
Cuối đường sao vẫn chỉ mình [Bm]em.
Chiều nghiêng nắng nhạt dần khuất lấp chân mây và yêu dấu còn đây
Tình [Bm]yêu cứ thế lụi tàn dẫu mặn nồng năm tháng.
Từng bàn tay đan xiết,xây hạnh ρhúc vội vàng
Trái tim ngủ yên chợt hoang mang
Hình [Bm]dung dĩ vãng lặng câm ngày tháng nhói đau khi anh [A7]hôn dịu dàng
Bằng đôi môi chua chát em [A]làm vỡ tan người
Nhặt từng đau thương ɾớt ɾơi [Dm7]mắt em [A]ướt nhòa
Còn tình [Bm]yêu nào cho em.
Em mong [Am]manh [A7]giữa đời, tìm anh [A7]tɾong [Am]hồi ức
Quạnh hiu, tim thổn thức
Cuối đường xa vắng chỉ mình [Bm]em [A]
Chiều nghiêng nắng, nhạt dần, khuất lấp chân mây
Và, yêu dấu còn đây
Tình [Bm]yêu cứ thế lụi tàn dẫu mặn nồng năm tháng.