Cô Tịch

Cô đơn đã bao lâu rồi
Em đâu nào hay biết tới
Anh đem giấc mơ ngày xưa cất đi
Lang thang cùng gió và mây
Sương đêm cũng thôi rơi rồi
Ban mai dần buông giữa lối về
Nhưng ai sẽ không còn đến
Đến bên em [A]như ngày xưa
Từng ngày dài tɾôi qua vẫn luôn mơ hồ
Cớ sao mong [Am]chờ đến thế
Dù hiểu ɾằng anh [A7]đã chẳng thể bên em
Thì lòng này chỉ muốn nói thêm vài câu
Nỡ buông tay em [A]thế sao
Nỡ quên mau những khát khao
Khi anh [A7]đi em [A]không thể giữ dù chỉ 1 chút
Nồng ấm khi xưa
Rồi từng ngày em [A]mang thương nhớ
Đem [A]vào câu hát
Để lặng lẽ viết lên ước mơ còn dở dang
Biết đâu ngày mai thức giấc
Anh lại về với em
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP