Giọt nước mắt cạn khô 
Đôi bờ mi xá xơ héo gầy 
Đã bao đêm qua 
Anh vân mông, vẫn mơ hình bóng ấy 
Người đã đi thật xa 
Con riêng ta cô đơn chốn này 
Em vội lẵng quên 
Quên tình [Bm]anh, và cố quên câu thề 
ĐK: 
Cố quên một [Em]người là cố quên cuộc tình [Bm]
Cố quên tình [Bm]em [A]là cố quên niềm đau 
Anh không nghĩ yêu là đắng cay 
Giờ người cất bước mới hay tình [Bm]là đau 
Đắng cay thật nhiều và xót xa thật nhiều 
Phải chăng tình [Bm]yêu là nỗi buồn hoang mang 
Cơn mưa ρhôi ρhai xé nát con [C7]tim anh [A7]
Qua ngày mai anh [A7]sẽ quên bóng hình [Bm]em....
                                
                                                                                