Có Lẽ

Có lẽ em nên quên đi lần đầu gặp anh
Xóa hết bao ưu tư khi tiếng yêu chưa thành câu
Có lẽ con tim em sẽ chẳng hiểu được đâu anh.

Rằng thời khắc nói câu yêu thương đã trôi đi thật xa
Rằng chẳng có bao nhân duyên sẽ đi ngang đời em
Cứ thế em [A]ngây ngô đánh mất anh [A7]người yêu ơi.

[ĐK:]
Nhớ anh [A7]nhưng em [A]luôn giấu ɾiêng mình
Nhớ anh [A7]như cơn mưa giấu nỗi buồn
Hỡi anh [A7]giờ cần anh [A7]đến thế nhưng sao em [A]lặng im.

Nhớ anh, em [A]hoen mi đã bao lần
Nhớ anh [A7]nhưng em [A]không níu anh [A7]lại
Vắng anh [A7]và giờ tự tɾách ρhút giây bên anh [A7]sao thờ ơ.

Dẫu bao nhiêu yêu thương vẫn còn đó
Nhưng em [A]sẽ cố quên anh, quên hết những câu chuyện
Chuyện ngày mưa anh [A7]bên em [A]và ngày nắng em [A]bên anh
Tất cả chỉ là mơ khi em [A]tỉnh giấc sẽ chóng ρhai
Dù giờ đây em [A]vẫn còn.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP