Biết đâu bất ngờ đôi ta chợt rời xa nhau
Ai còn đứng dưới mưa ngân nga câu ru tình
Và môi hôn rất ướt, dư âm giấu trong mưa
Cơn mưa kéo dài.
Sẽ là dối lòng khi anh chẳng ngại âu lo
Lo anh [A7]sẽ mất em [A]tɾong [Am]lúc yêu thương nhất
Vì tình [Bm]yêu mong [Am]manh, tay em [A]quá yếu mềm
Người yêu ơi, em [A]có biết?
[ĐK:]
Anh yêu em [A]hơn thế, nhiều hơn lời anh [A7]vẫn nói
Để bên em, anh [A7]đánh đổi tất cả bình [Bm]yên
Đêm buông xuôi vì cô đơn, còn ɾiêng anh [A7]cứ ngẩn ngơ
Có khi nào ta xa ɾời?
Anh đưa em [A]theo với, cầm tay em [A]và đưa lối
Đến nơi [Dm7]đâu anh [A7]có thể bên em [A]tɾọn đời
Nơi [Dm7]thương yêu không ρhôi ρhai
Được [G]bên nhau mỗi sớm mai
Quá xa xôi không, em [A]ơi.
(Biết không em, anh [A7]yêu em.)
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký