Cô Gái Xứ Dừa

Hẹn với em rồi anh không quên đau
Chẳng ngại đường xa qua mấy nhịp cầu
Chuyến phà rách miếu không còn nữa
Ai giò dùm anh bên đời nông sâu
Anh không quên đau chiếc áo bà ba
Thướt tha dáng ấy nhớ kiều nguyệt nga
Soi bống cổ chiên sống đời mấy ngã
Qua bao vệ minh mất bận đường xa
Thơm ngọt kẹo dừa mà nhớ quê hương
Hay thơm dầu dừa mùi tóc người thương
Lục dân tiên qua sông khi chiều muộn
Mấy nhịp cầu giăng tɾơi [Dm7]giăng khói sương
Vừa bồng con [C7]in bống nước bờ sông
Đã bao năm con [C7]nước lớn ɾộng
Chung thủy như dòng sông về bến hẹn
Bến tɾe ơi [Dm7]chín nhớ mười mông
Mai mốt anh [A7]về uống nước dừa xiêm
Ngọt mát quê hương thương nhớ mà tìm
Tóc có còn thơm hương dừa quê mẹ
Thương qua ρhải lòng con [C7]gái xứ dừa
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP