Cô Gái Miền Tây

Qua miền tây có ai qua miền tây
Gái miền quê em duyên dáng tình mặn nồng
Ôi miền quê em dẫu quê mùa lam lũ
Mưa nắng em đâu màng dù mai nghèo giọt xiêu.

Em nhà quê đây em con gái nhà quê
Em gánh hàng ɾong [Am]từ xóm dưới lên thôn Đoài
Vì thương cha thương mẹ thương đàn em [A]nhỏ
Chanh [A7]em [A]giao hàng, mua giúp giùm em [A]đi anh [A7]Hai.

Chanh [A7]miền Tây có ai mua chanh [A7]miền tây
Chanh [A7]miền Tây tuy chua mà ngon [C7]lắm
Chanh [A7]miền quê em [A]như con [C7]nước như cánh đồng
Chanh [A7]miền quê em [A]như ρhù sa con [C7]sông
Chanh [A7]miền quê em [A]như con [C7]gái chưa chồng.

Mai này ai có mua chanh [A7]miền Tây
Cho người em [A]thương bán chanh [A7]nơi [Dm7]quê nghèo
Gửi chút tình [Bm]thương yêu lòng cảm mến
Hãy yêu thật lòng gái bán chanh [A7]miền Tây.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP