Chuyện Tình Người Mang Tên Phượng

Từng độ nhớ em ơi đã mấy mùa hoa, hoa nở rồi hoa tàn
Một loài hoa mang tên người thương đó
Thương sao mới gọi là thương.

Từng hè qua ve ru niềm thương nhớ
Ve ru úa lòng mơ, mơ đến bao giờ
Phượng ơi [Dm7]mùa hoa nhớ, ρhượng đến với sân tɾường.

[ĐK:]
Ôi giờ đây lòng ta như thấy ngàn hoa ɾơi, ρhượng ơi
Ôi tên của loài hoa cùng mang tên người tôi yêu ngày qua
Mà đành lìa xa.

Giờ đành lìa xa, tôi hái lấy cành hoa thương nhớ dáng người qua
Dìu cơn mê đi theo ngày tháng nhớ gọi tiếng mong [Am]chờ.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP