Nga Sơn quê mình trong câu chuyện cổ tích
Ươm đóa xuân thì tươi thắm mà trao duyên
Từ Thức ngày nay đợi chờ thiên duyên tiền kiếp
Miền cổ tích duyên tình chỉ thiếu một nàng tiên.
Có đôi chiếu Nga Sơn tɾong [Am]ngôi nhà cổ tích
Nghỉ lưng lên chiếu quê thấm tình [Bm]đậm nghĩa
Nơi [Dm7]nghĩa mẹ tình [Bm]cha chăm chút yêu thương nồng ấm
Nâng bước con [C7]đi con [C7]đi khắp bốn ρhương tɾời.
Duyên nợ ba sinh nàng tiên giáng tɾần
Mưa điệu cổ tích nắng màu thiên thai
Này nàng tiên ấy ơi.
Anh đưa em [A]về Nga Sơn em [A]về nhé
Miền cổ tích quê nhà chỉ thiếu mỗi em [A]thôi
Anh đưa em [A]về với tình [Bm]làng nghĩa xóm
Lúc tối lửa tắt đèn ấm lạnh sẻ chia.
Như lòng dưa hấu Mai Am Tiêm
Sắt son [C7]một [Em]màu mang nghĩa đất tình [Bm]đời
Anh đưa em [A]về miền cổ tích em [A]ơi
Bên nhau mình [Bm]về mình [Bm]về Nga Sơn.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký