Chuyện Người Con Gái

Người con gái cứ khóc khi màn đêm buông xuống dần,
bao nhiêu nỗi đau riêng mình em thôi,
vì tôi không vô tâm nên em đành mang nỗi buồn
khóc trong đêm chỉ mình em với em
Rồi cuộc sống níu kéo đã làm em [A]thay đổi lòng,
tim em [A]chẳng còn ɾiêng mình [Bm]tôi nữa
và em [A]quay lưng đi không một [Em]lời chẳng nghĩ suy,
cố níu cỗ giữ em [A]làm chi.

ĐK:

Một mình [Bm]ngối khóc giữa bòng tối cô đơn nhớ người,
cuộc đời hai đứa nay đã không như là mơ ước
em [A]đang đi tìm lối thoát cho con [C7]tim mình [Bm]ấm áp
chẳng còn ρhải khóc như xưa bên anh [A7]ρhải không em,
giờ thì cầu chúc những ước muốn em [A]yêu sẽ thành,
cuộc đời gian dối mong [Am]dối gian không về bên em,
anh [A7]luôn bên cạnh những lúc em [A]yêu sai lầm vấp ngã,
hãy là cô gái anh [A7]yêu khi em [A]tɾở về bên anh.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP