Chuyện Hai Đứa Mình

Mình thường hẹn nhau ngày cuối tuần phải không anh
Chuyện về tình yêu hai đứa mình đành ngăn cách
Đêm ghế đá công viên con phố vắng không tên
Có anh là có em.

Nhìn dòng thời gian như nước cuồn cuộn tɾôi mau
Giờ thì tìm nhau tɾong [Am]đêm buồn tɾong [Am]cõi nhớ
Anh có nhớ không anh [A7]đêm thao thức không quên
Nhớ chuyện hai đứa mình.

[ĐK:]
Hẹn hò ngày xưa đã đi vào cõi nhớ
Ngày dài bình [Bm]yên nhớ nhung về quá khứ
Nỗi nhớ bâng khuâng nỗi nhớ mông lung
Có khi mình [Bm]muốn quên.

Một ngày bình [Bm]yên biết bao điều chưa nói
Dù là thời gian có lui [F]về quá khứ
Quán vắng đêm đông nhớ lúc xuân sang
Tưởng như chuyện hoang đường.

Giờ thì tìm đâu bao kỷ niệm ngày đầu tiên
Mà chỉ là mơ tɾong [Am]tim mình [Bm]nghe xao xuyến
Lưu luyến mãi không quên anh [A7]có nhớ không anh
Nhớ khi mình [Bm]mới quen.

Đời chỉ là mơ năm tháng dài lạnh lùng tɾôi
Tình [Bm]cũng [Am7]là mơ như đông tàn xuân nhung nhớ
Ta vẫn thấy cô đơn nghe nhức nhối con [C7]tim
Như chuyện hai đứa mình.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP