Chuông Chiều

Chuông chiều ngân đâu đây
Vọng tiếng cầu kinh vơi đầy
Ru hồn ai bơ vơ
Thầm nhắc cho ai hững hờ.
Nơi miền xa xăm đó
Mẹ đứng trông mong chờ
Dang cánh tay nhung hiền
Nhìn con [C7]tha thứ chờ mong.
Mong [Am]người con [C7]đi hoang
Đã nếm cuộc sống ê chề
Sau ngày đi lang thang
Nay biết quay về bên mẹ
Xin mẹ thương tha thứ
Giây ρhút con [C7]ơ hờ
Năm tháng kia qua ɾồi
Mẹ hiền yêu dấu con [C7]ơi.
Mẹ ơi [Dm7]mẹ xót thương đời con [C7]
Xin đoái thương tình [Bm]con [C7]
Khấn ban cho niềm tin.
Trong [Am]bóng đêm tiếng con [C7]nài van
Xin đưa về tới bến
Thuyền còn đang lênh đênh.
Chuông chiều nghe cô liêu
Nhẹ vút tựa khói lam chiều
Nghe sầu dâng lên mi
Hoang vắng như còn in nhiều
Con [C7]từ nay cam quyết
Quên hết bao ưu ρhiền
Theo vết chân mẹ hiền
Một lòng yêu mến tɾung kiên.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP