Chú Tiểu Ngây Thơ

Tôi yêu chú Tiểu ngây thơ
Biết vì sao chú lại ở Chùa
Lâu lâu thấy Tiểu ngây ngô
Cầm chổi chà đi quét lá đa.

Tôi yêu chú đã xa cha
Xa mẹ hiền ngày đêm thương nhớ,
Đôi khi thấy Tiểu đăm chiêu
Mắt lệ nhòa vì không thuộc bài.

Đêm đêm chú Tiểu ngân vang
Với lời Kinh tɾầm bổng du dương
Chú mang hết cả tâm tư
Trãi tâm từ cầu an cho đời.

Ai xui [F]chú Tiểu ngây thơ
Biết tu hành giữa chốn không môn
Câu Kinh tiếng mõ thâu đêm
Nghiêng nghiêng đầu êm êm mái Chùa.

Đời còn có biết bao sắc màu lam ấy
Người người vui [F]bên mái ấm gia đình.
Còn chú Tiểu, đâu là chiếc lá vô sanh
Mà vượt qua gian khổ kiếp tu hành.

Tôi yêu dáng Tiểu ngây thơ
Áo màu lam chú mặc ở Chùa
Chén cơm dưa muối tương ɾau
Nhưng tấm lòng các chú thanh [A7]cao.

Mong [Am]sao chú Tiểu an vui
Bên mái Chùa ngày đêm tinh tấn
Để đem [A]tiếng mõ câu Kinh
Trãi tâm từ cầu an cho đời.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP