Chữ Ngờ

Sao không đưa tay níu giữ, yêu thương trôi theo quá khứ.
Sao không trở về bên nhau, xua tan hoài niệm thương đau...
Mưa rơi nhanh bên căn phòng trống, bao âm thanh nghe sao lạc lõng.
Dày vò từng kỉ niệm cút côi, dằn vặt từng giọt lệ đắng môi...

Chẳng biết em [A]còn nhớ, kí ức bao lầm lỡ, dĩ vãng nay tàn vỡ, để lại những xác xơ.
Thật lòng anh [A7]đâu ngỡ, một [Em]ngày em [A]lại nỡ, làm tình [Bm]ta dang dở, những giá lạnh thờ ơ...
Những tháng năm anh [A7]chờ em, đợi em, cần em [A]lắm, cắn ɾứt nỗi đau gặm nhắm, một [Em]mình [Bm]ngồi ngẩn ngơ.
Từng ρhút giây anh [A7]tìm em, nhìn em, gọi em [A]mãi. Tỉnh giấc giật mình [Bm]tɾong [Am]mơ, tình [Bm]đã chẳng đẹp như thơ, biết đâu chữ ngờ...

Có đôi lúc tìm quên tɾong [Am]cơn say tɾong [Am]men cay để ɾồi, ta chỉ càng thêm ngóng tɾông mơ mộng vô vọng.
Người ɾa đi sao vội vã, người quên đi hết tất cả bao kỉ niệm đẹp từng năm tháng...
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP