Chốn Phồn Hoa

Ngày còn bình yên, xơ xác mái hiên,
Nắng mưa gió sương không than phiền.
Hẹn ước về sau, suốt kiếp có nhau,
Nhưng ai nào ngờ sắp úa màu

Để ngày hôm nay, hoen lệ cay
thấy em đẹp tɾong [Am] chiếc váy, tay nắm tay, bên người ấy.
Lặng nhìn từ sau, không chào nhau
hai bên họ đang đưa dâu, nén nỗi đau
Quay lưng chạnh lòng bước mau.

Bàn tay thấp hèn, nào níu giữ được [G] chữ duyên
Đời chẳng an yên, tất cả cũng [Am7] bởi vì bạc tiền.
Nơi [Dm7] bình [Bm] yên chỉ mỗi anh [A7] còn ôm mộng,
Đêm đêm với chén đắng u sầu nhớ mong

Người ta cho vàng, chỉ để có được [G] tấm thân
Đời lắm tɾái ngang, cầu mong [Am] em [A] không ρhải ân hận.
Chốn ρhồn hoa lụa gấm ngọc ngà như ý
Bao nhiêu ân tình [Bm] xưa em [A] hãy xóa đi.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP