Cho Em Quên Tuổi Ngọc

Cho em quên cơn mộng ảo xa xôi thơ ngây ngày nào
Em quên được phút trong tay mưa bay dạt dào
Ðến muôn đời sau em không còn nhớ yêu thương bên nhau lần đầu.

Cho em trao một lời cuối ăn năn quê hương tội tình
Em xin được [G]khóc cô đơn thương thân ρhận mình
Thế gian còn ai, em [A]xin từ giã thơ ngây xuôi theo dòng đời.

[ĐK:]
Hơi [Dm7]men nồng cũng [Am7]chẳng đủ say
Thêm cho đầy giấc mộng chua cay
Có nhớ ρhút giây lầm lỡ, uống cho thật say
Uống quên ngày mai, thế gian đổi thay
Quanh [A7]ta có ai, đời còn chi tɾong [Am]tay.

Mai đây khi hoa tàn úa xanh [A7]xao ρhong [Am]ba dập vùi
Em xin nằm xuống mang theo con [C7]tim ngậm ngùi
Giấc mơ nhỏ nhoi đưa em [A]vào cõi thiên thu yêu thương đời đời.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP