Giữa chợ đời một mình tôi lặng lẽ
Bước âm thầm giờ chẳng biết về đâu
Phố đông người lòng vẫn thấy quạnh hiu
Chiều mưa rơi hay giọt lệ tôi rơi
Nữa cuộc đời chạy theo bao hư ảo
Đến bây giờ đành nhận lấy khổ đau
Thế nhân cười miệng đời bao chê tɾách
Người thân ta cũng [Am7]ngoảnh mặt làm ngơ
[ĐK:]
Đời bao cạm bẫy nhưng ta nào đâu có hay
Cứ miệt mài chạy theo những cơn say
Để ɾồi hôm nay thiên đường không tìm thấy
Tình [Bm]như cơn gió
Cho thật nhiều nhận chẳng có bao nhiêu
Yêu thật nhiều lòng vẫn thấy cô liêu
Như chợ chiều, còn ta đứng quạnh hiu.