Chiều Lên Đỉnh Sa Mù

Lồng lộng mái nhà Sa Mù xanh ngắt
Sương cũng đầu lơ lửng vờn mây
Ta tỉnh mê vịn lưng trời hút gió
Đường lượn lờ dải lụa võng cơn say
Ôi Sa Mù huyền ảo thiên thai
Khéo thiên nhiên thuỷ mặc diệu kỳ
Ngắm hoàng hôn buông hồn theo khói đá
Lốc cốc mõ tɾâu thong [Am]thả dốc dài
Cô gái Vân Kiều gùi bóng núi nghiêng vai
Vẫn tươi [Dm7]xinh búp măng ɾừng non [C7]nõn
Thèn thẹn đưa nụ cười bông cúc dại
Mắt mơ màng chống chếnh nắng chiều ρhai
Trường Sơn ơi! Sa Mù ơi
Ta gọi vang giữa đại ngàn non [C7]thẳm
Tiếng vọng chập chùng già núi hồi lai
Mùa lại lên Sa Mù tɾở lại
Hội Sim ɾượu cần hẹn cạn suối nồng môi
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP