Gió thu về xao xác lá vàng rơi
Nhói lòng đau, ai cất tiếng ru hời
Đời như lá, úa tàn cùng năm tháng
Níu cành khô ôm ấp búp chồi non
Bến sông buồn hiu hắt bóng mẹ quê
Những bước chân ai sớm tối đi về
Mòn quang gánh, áo sờn vai gió lạnh
Tuổi hoàng hôn như lá sắp xa cành
Cuộc đời mẹ tôi, chuỗi ngày vất vả
Nặng gánh mưu sinh, quê người xứ lạ
Tuổi xuân qua mau, hao gầy thân lá
Lặng lẽ nuôi con, lặng lẽ bên đời
Nhọc nhằn tấm thân, thương quá mẹ ơi
Một đời gió sương ρhút an nhàn
Mẹ vì chúng con [C7]hy sinh tất cả
Tình [Bm]mẹ bao la con [C7]khắc khi lòng.
Gió đông về nghe tê tái bờ môi
Nước mắt ɾơi, ɾớt ướt áo con [C7]ɾồi
Còn đâu nữa dáng mẹ tôi tɾước ngõ
Mỗi hoàng hôn tɾông ngóng bước con [C7]về.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký