Chiều Đông Maxcơva

Từng bông tuyết nhẹ rơi
Một chiều đông giá trắng trong lòng tôi
Niềm cô đơn lẻ loi
Khi chiều trùm lên bóng em nhỏ nhoi.

Về đâu hỡi người ơi
Để hàng bạch dương xót xa chờ mong [Am]
Cánh chim chiều đông lặng lẽ âm thầm.

Xin em, xin em, xin em [A]thêm một [Em]lần nữa
Dù vẫn biết mai là giã từ
Mai đây khi tɾong [Am]xa xôi, tɾong [Am]niềm thương nhớ
Còn đâu nữa những ρhút giây này.

Xin em, xin em, xin em [A]thêm một [Em]lần nữa
Dù vẫn biết mai là giã từ
Mai đây khi tɾong [Am]xa xôi, xin người hãy nhớ
Dẫu tình [Bm]yêu là những cơn mơ.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP