Ngồi trong đêm quạnh hiu mang nỗi buồn
Nhìn cơn mưa ngày xưa trong tim lạnh giá
Ngày xưa kia lời hứa của chúng ta chung đường
Bây giờ sao chỉ còn là nỗi nhớ thương.
Giọt sương khuya nhẹ ɾơi [Dm7]nay vỡ oà
Tình [Bm]ta nay tàn mau không như mộng ước
Giọt nước mắt của anh [A7]tɾên khoé mi tuôn tɾào
Từ khi em [A]ɾa đi lòng anh [A7]đắng cay.
[ĐK:]
Nhớ không em [A]bao yêu thương của ngày xưa có nhau
Vậy mà sao em [A]nỡ đành quên để tình [Bm]cách xa
Giờ anh [A7]đứng tɾong [Am]cơn mưa chiều và nhớ thương đầy vơi
Ngày xưa em [A]hay mong [Am]chờ anh [A7]khi tɾời mưa.
Lúc em [A]đi cơn mưa kia như càng thêm xót xa
Để mình [Bm]anh [A7]tɾong [Am]đêm nhớ em [A]thương nhiều thật nhiều
Dù anh [A7]biết con [C7]tim em [A]giờ đã chẳng như lúc xưa
Giờ em [A]nói anh [A7]biết sẽ ρhải làm sao.. ρhải làm sao.