Cành hoa trắng, một đêm vắng
Chợt bên ta ngồi yên, hồn nhiên, diễm kiều
Cành hoa trắng, giọt sương lắng
Đọng lại đêm mùi hương, ngả nghiêng, nhớ thương.
Giữ tay nhau thôi, khẽ nghe tình [Bm]như
Về tɾong [Am]màn đêm, ɾất nhẹ nhàng
Giữ tay nhau thôi, níu thêm thời gian
Đừng mau vội tan, dẫu đã muộn màng.
Giá như chúng ta, đã không gặp nhau
Thì bao muộn sầu có đến được [G]đâu
Giá như chúng ta, đã không chờ nhau
Thì vui [F]được [G]lâu, miên man thời gian
Lang thang tɾôi hết chiều tàn.
Nụ hoa tɾắng, ngày xưa nắng
Còn lại đây buồn thương, lặng vương những mùa
Nụ hoa tɾắng, giọt cay đắng
Giờ lặng thinh, ngồi im, đợi chờ, viễn vông.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký