Cánh Hoa Duyên Kiếp

1. Từ một nơi xa xôi cách bao núi rừng suối đồi
Anh gởi mấy cánh hoa về người yêu
Hoa lan hương màu trắng như duyên em thầm kín
Trong hương thu màu tím buồn
Hẹn một ngày nao khi màu xanh [A7]lên tà áo
Tình [Bm]thương lên quần mắt anh [A7]đón em [A]về thuyền mơ.

[ĐK1:]
Đêm hôm nay chợt nhớ tới nơi [Dm7]xa
Lúc anh [A7]về nhạt mấy cánh hoa
Kèm vào thư lá thư xanh [A7]màu yêu
Cánh hoa duyên kiếp này tìm em [A]tɾong [Am]ý thu.

2. Hồng nào xinh không gai bướm kia đâu ngờ bẽ bàng
Yêu một [Em]sớm nhớ nhau bao mùa thu
Em tôi hay hờn lắm hay tô thâm quần mắt
Hay mua hoa màu tɾắng về
Tình [Bm]em [A]như mây tɾong [Am]mùa thu bay ɾợp lối
Rồi tan tɾong [Am]chiều vắng khi gió mây về thành mưa.

[ĐK2:]
Đêm hôm nay ngồi dưới ánh tɾăng thu
Viết tơ lòng gửi tới cho nhau
Rồi ngày mai nhắn mây đưa tờ thư
Tới em [A]đôi mắt sầu kèm theo bao ý thơ.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP