Càng Thương Nhớ Càng Cô Đơn

Đêm nay hạt mưa cứ rơi nhẹ nhàng
Dường như trời đang khóc thương duyên mình lỡ làng
Khi yêu phải chăng ta quá vội vàng
Để rồi ôm bao đắng cay anh nào có hay

Mình đã đi qua ngày mưa, giờ cũng [Am7]xem [A]như ngày xưa
Hằn những ngây thơ để lại tɾong [Am]anh [A7]nhung nhớ
Giờ đã chia đôi về đâu, để tɾái tim anh [A7]đậm sâu
Là những đêm thâu, là những âu sầu

Hạt mưa sao ɾơi [Dm7]mãi, làm sao để ngăn xót xa
Trái tim này vỡ đôi, mùi hương như gió qua thềm
Về đâu khi tan vỡ? về đâu để tìm thấy nhau?
Cố quên càng thương nhớ, nhớ thương lại càng cô đơn

Khi người đi lòng anh [A7]đau nhói mong [Am]manh [A7]tình [Bm]si
Kìm nén đau thương xóa tan giọt lệ khi ấy
Nhưng tại sao chẳng thể vơi [Dm7]bớt đi bao nỗi buồn
Để nhớ thương đêm từng đêm không thể nguôi
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP