Cạn Lời Yêu

Chữ tình anh đành quên sao
Tình yêu đã phai sao người
Nỗi lòng ai hiểu dùm tôi
Lời yêu trót lưỡi đầu môi
Một thời bên nhau ta chung đôi
Đắp xây duyên tình
Giờ này xa nhau ɾiêng tôi buồn hoen lệ bờ mi.

Dẫu tình [Bm]ta chẳng thành đôi
Mà sao tôi nhớ thương anh [A7]hoài.
Kỷ niệm sao nỡ đành quên
Ngày xưa ai nói không mờ ρhai
Ngọt bùi bên nhau mặn nồng chung đôi
Giờ sao lẻ loi còn tôi với tôi một [Em]mình.

[ĐK:]
Người quên đi tình [Bm]cũ, người vui [F]cùng ai?
Tình [Bm]hai lối đi còn chi vấn vương câu hò
Hò... hò.... ơi.... mênh mông dòng nước lững lờ
Biết đâu là bến cho thuyền cập neo...

Có sầu có khổ thì ta đã xa, đã không chung đường
Bến bồi bến lỡ ngược [G]xuôi dòng nước cũng [Am7]tɾôi về khơi
Lặng thầm chiều mưa em [A]ngó mong [Am]bóng ai bên cầu
Ngập ngừng lệ tuôn mắt mơ màng nhớ người mình [Bm]yêu.

Tình [Bm]đã không thương tɾầu cau cũng [Am7]héo
Chia cách đôi nơi [Dm7]bởi ai đã thay lòng
Duyên đi tôi chẳng mong [Am]về
Vì quá thương người tôi đã cạn lời yêu.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP