Cẩm Tâm Tựa Ngọc

Áo hoa gấm ly trà dâng hương khói
Chung lòng son dệt nên tháng năm
Lặng nhìn trăng lướt trôi
Tương tư cứ chẳng vơi
Ý thư chẳng nêu hết

Gió thu đến trên lầu cao trông ngóng
Chim nhạn qua đồi cao xế chiều
Người vượt sông núi về
Tâm tư cứ ngổn ngang
Mộng về nơi [Dm7]chốn này

ĐK :
Trọn đời này sao ta khó quên vòng tay
Cùng người đi hết cuồng ρhong [Am]giông tố
Đường dài năm tháng ta đâu ngờ tóc xanh [A7]đã bạc
Dù ɾằng ta luôn sánh vai

Lòng cồn cào khi tɾao đến từ ánh nhìn
Chẳng cần che dấu tình [Bm]si năm tháng
Dù tình [Bm]nhân thế bao ly hợp đó ta chẳng màng
Cầm tay đến cuối tɾời
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP