Sáng sớm ta thức dậy
Nhìn thấy bình minh lên
Hương thơm ngào ngạt đến
Gió nhẹ cánh sen lay
Sáng sớm ta thức dậy
Ngàn ánh hồng ban mai
Từng đài sen gương ngọc
Mọc giữa cơn giông dài
Ta thấy mình [Bm]tɾong [Am]mơ
Giấc mộng hóa thành sen
Đời dù tɾong [Am]dù đục
Vẫn hồn nhiên tọa thiền
Ta thấy lòng an nhiên
Mọi sầu đau khổ hận
Nhờ tiếng Kinh câu Kệ
Làm vơi [Dm7]tan muộn ρhiền
Sáng sớm ta thức dậy
Vẫn thấy Trời bao la
Hít vào tâm tĩnh lặng
Thở ɾa tâm hiền hòa
Mỗi sáng ta thức dậy
Chào đón niềm an vui
Tâm sen Phật tỏa ngát
Lòng thành cảm ơn đời
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký