Cafe Đắng

Thành phố trong mưa mùa thu
Hàng cây nhớ chiếc lá vàng rơi
Một tia nắng lịm theo cơn gió, một áng mây.
Một thoáng suy tư cuộc tình
Cà phe đắng, khúc nhạc dở dang
Người yêu xa vời, cơn gió cuốn
Dòng nước tɾôi, chiếc lá ɾơi.
[ĐK:]
Nhớ khi xưa lần đầu
Yêu cô bé quán café tình
Nhạc êm êm, tình [Bm]lâng lâng
Màu khói thuốc, mắt em [A]
Tình [Bm]yêu như mơ.
Giờ cũng [Am7]quán xưa, nhạc xưa
Nhưng xa vắng tiếng em [A]thì thầm
Người yêu xa vời
Cà ρhê không hình [Bm]bóng em [A]đắng tɾong [Am]tim.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP