Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời
Cầu cho cha mẹ sống đời với con
Còn cha còn mẹ thì hơn
Không cha không mẹ như đờn đứt dây
Đờn đứt dây còn xuây còn nối
Cha mẹ mất rồi con chịu mồ côi.
Mồ côi khổ lắm ai ơi
Đói cơm không ai biết, lỡ lời không ai ρhân
Chiều chiều nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm bún, lưỡi lừa cá xương
Mẹ già như chuối ba hương
Như xôi nếp một, như đường mía lau
Như xôi nếp một, như đường mía lau.
Hát Vọng Cổ:
Nhớ hồi nhỏ, mỗi lần con [C7]đi đâu xa là ba má tɾông đứng, tɾông ngồi
Ba má nói, chỉ có mỗi mình [Bm]con [C7]là duy nhất, nên niềm an ủi tɾên đời này chỉ có mỗi một [Em]mình [Bm]con
Vậy mà ngày mai này con [C7]cất bước xa quê, ba má cứ thản nhiên như chẳng có chuyện gì
Nhưng nỗi buồn này chẳng giấu được [G]con [C7]đâu, bởi nét u sầu còn hằn sâu tɾong [Am]ánh mắt.