Buông Xuống Duyên Khó Bỏ

Duyên số cho ta gặp nhau
Đời người bao lần vương vấn
Duyên đến duyên đi biết bao tan hợp
Sau cuối ta cũng nhận ra

Trên thế gian bao phồn hoa
Đời người ôm nhiều vọng tưởng
Ân ái liên miên oán than đôi đàng
Đem [A]cuốn theo gió mà bay

[ĐK]
Phật tɾên cao lặng nghe chuyện thế thái nhân tình
Người mong [Am]ta quay đầu buông chấp niệm
Một mai đi về đâu để quên bao chuyện xưa
Để ta cắt đứt tơ duyên mỏng manh

Phật tɾên cao từ bi người dang tay cứu độ
Để dứt hết hư tình [Bm]giả ý này
Luyến lưu thêm khổ đau nguyện buông tơ tình [Bm]xưa
Để hoa sen mãi bên ta bầu bạn
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP