Buồn Này Anh Đâu Hay

Chiều nào anh với em nép bên thềm mưa hai đứa xem.
Dù đôi ta mới quen chút kỉ niệm mình em khó quên.
Ngồi bên nhau trú mưa,biết em về không ai đón đưa.
Đương xa chân lối thưa,chúng ta cùng đi chung dưới mưa.

Rồi từ khi chia tay biết bao lần gió mưa tɾở lại.
Chỉ mình [Bm]em [A]nơi [Dm7]đây ngóng tɾông hoài một [Em]bóng hình [Bm]ai?
Chiều mùa thu mưa bay, buồn này anh [A7]đâu hay !
Tình [Bm]nồng lên men cay để em [A]ôm ấp giấc mơ u hoài.

Chiều nay không có anh,gió mưa về nghe thương nhớ thêm.
Làm sao em [A]biết tên chút kỉ niệm sao anh [A7]nỡ quên?
Đường xa đâu quá xa, cớ sao từ lâu anh [A7]chẳng qua?
Để em [A]nghe xót xa mối duyên tình [Bm]của hai chung ta !
Để em [A]nghe xót xa mối duyên tình [Bm]của hai chung ta !
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP