Bước Chân Phiêu Bạt

Xa cố nhân ly biệt phiêu bước chân phòng trần
Độc bước tha hương, rồi mai tôi lên đường
Rời xa nơi phố phường, phiêu bạt đơn bóng cô liêu.

Chân bước đi xa rời mong cố nhân vui vầy
Về chốn xa xôi đường gian nan chốn này
Rời xa bao kỷ niệm nao lòng đếm bước ngậm ngùi.

ĐK:
Đường mịt mù, vời vợi tôi bước đi
Người ở lại, buồn đau khi vắng xa
Kiếp sống xa nhà đời lắm chua ngoa
Giá buốt từng cơn đong [Am]đầy nơi [Dm7]xứ xa.

Thôi cách xa muôn tɾùng, mong [Am]ước ta sum vầy
Hẹn ước hôm nao mình [Bm]chung vui [F]chén đầy
Bên nhau ngày tɾở lại ɾừng lệ mắt ướt ngày về.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP