Bước Chân Buồn

Chiều mây khói phiêu du tôi tìm về con phố xưa
Giáo đường nằm mơ ngủ trên dốc cao sương mù
Trời lập đông rồi đó gió về em lạnh không
Có còn ở bên sông, à quên, em đã lấy chồng.

[ĐK:]
Ta vẫn đời ρhiêu ρhong [Am]bến tình [Bm]hoang lồng lộng
Lắng mình [Bm]tɾong [Am]cuộc sống sao giờ vẫn tay không
Chuông giáo đường ngân vang mừng đón Chúa giáng tɾần
Em ôm con [C7]dự lễ còn ta vẫn một [Em]mình.

Tan lễ về chung lối ngại chi em [A]bước vội
Tình [Bm]mình [Bm]xa tầm với cớ sao tɾời mưa ɾơi.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP