Thuở ấy khi chưa quên nhau mỗi chiều hay đi ngang nhà 
Năm lần bảy lượt chỉ mong thấy em 
Thuở đó em đứng sau rèm ngó ra Em thấy anh sao tội nghiệp
 Nên em cho anh làm quen
 Rồi tới khi ta yêu nhau những chiều mưa giăng giăng đổ
 Ta thường hò hẹn dìu nhau dưới mưa
 Thuở đó anh [A7]vẫn thường hay nói câu
 "Mưa ɾớt bao nhiêu là giọt 
Anh hứa thương em [A]là bao" 
Giờ đây câu nói vẫn còn 
Tình [Bm]xưa đã mất như là khói mây 
Anh đi anh [A7]bỏ lại đây 
Tình [Bm]xưa nghĩa cũ anh [A7]đành quên sao? 
Một bóng em [A]tɾông cô đơn những chiều mưa giăng giăng đổ 
Em thường một [Em]mình [Bm]đội mưa bước đi
 Để thấy chua xót cho tình [Bm]nghĩa xưa 
Để thấy thương yêu lòng người 
Sao dễ tan như bọt mưa	
                                
                                                                                