Chỉ một xác thân tôi bơ vơ lạc loài
Trốn trong mịt mù đêm tối
Chẳng một tiếng ai kêu, ai nói thì thầm
Giữa căn phòng này vắng tênh.
Chỉ một xác thân tôi bơ vơ lạc loài
Trốn tɾong [Am]mịt mù đêm tối
Chẳng một [Em]tiếng ai kêu, ai nói thì thầm
Giữa căn ρhòng này vắng tênh.
Nỗi buồn, lại ngồi lặng im ngắm nỗi buồn
Cơn đau, đau mãi đến bao giờ.
Thôi, mệt nhoài thân xác này
Thôi, nỗi cô đơn dài như tháng năm
Ai, chờ ai giữa bao người
Ai, sẽ đưa tôi về với nắng mai
Ai… ai…